Cuộc đời này mấy ai hiểu lòng nhau Để khi đau, khi buồn, khi cô độc Ai trên đờ
Cuộc đời này mấy ai hiểu lòng nhau
Để khi đau, khi buồn, khi cô độc
Ai trên đời chẳng trải qua khó nhọc
Cũng yêu thương trằn trọc kiếp nhân sinh
Bởi không ai tự vỗ ngực khen mình
Là tài giỏi, là thông, là nhất
Bởi " trái đắng " ở đời là có thật
Khi khó khăn, vất vả mới thương mình
Sống ở đời tử chết rồi sinh
Bởi số kiếp là luân hồi chuyển thế
Con cúi xin ông thương lính ghế
Sống một đời vất vả, gian truân
Bởi vui thú bạn quần tiên trẩy hội
Nên rong chơi, phải tội mới xuống đây
Bởi nhân thế không phải là trời đày
Bởi trần gian số kiếp là tạm nợ
Nên cơ hàn ai lỡ dối gian nhau
Ơi hỡi ơi một kiếp người thiên thu
Một kiếp người nói dài nhưng là ngắn
Bởi tu tâm con gắng công học đạo
Trả nghiệp đời tạo hoá đã sinh ra
Thế gian con vẫn nhớ miệng hoàng cười
Nhớ khăn hoàng chít, nhớ lời hoàng truyền tai
Dù cho số phận đã an bài
Tu tâm, tu tính, phúc lai thọ trường.